Trang

Tìm kiếm Blog này

Thứ Hai, 2 tháng 1, 2012

[Mancheter United] Nhìn Lại Năm 2011: Những Cuộc Chia Ly (Phần 2)


Mùa hè 2011 có lẽ là mùa hè nhiều sự chia ly và nuối tiếc nhất của các mancunians. Thế hệ vàng những năm 90 của Sir Alex vài năm trở lại đây chỉ còn sót lại ’ba chàng lính ngự lâm’ trung thành và tận tụy: Ryan Giggs, Paul Scholes và Gary Neville. Nhưng khi mùa giải lịch sử 2010-2011 kết thúc, những người lính cuối cùng ấy cũng dần nói lời tạm biệt.




'Người hùng trầm lặng' Paul Scholes

Scholes, tiền vệ nhỏ bé nhưng rất xông xáo của United, người hùng trầm lặng của mancunians, chàng hoàng tử hạt tiêu với màu tóc vàng nổi bật của sân Old Trafford đã có gần 20 năm cống hiến cho United. Anh đến với nửa đỏ thành Manchester từ khi chỉ là một cậu bé và là một trong số ít cầu thủ dành trọn cả sự nghiệp cho Quỷ Đỏ, một điều có lẽ là không thế có được trong bóng đá hiện đại ngày nay. Trong mùa giải cuối cùng thi đấu với số áo 18 quen thuộc, anh không còn là trụ cột nơi tuyến giữa nhưng vẫn là một quân bài chiến lược quan trọng được Sir sử dụng trong những trận đấu lớn, cần đến kinh nghiệm và sự khéo léo.



Scholes là sự pha trộn hoàn hảo giữa con mắt chiến thuật tốt, sự thông minh, khôn khéo với một lối chơi không kém phần mạnh mẽ, máu lửa. Thật khó tin khi những đặc điểm ấy lại hội tụ ở một chàng tiền vệ có tầm vóc nhỏ bé như Scholes. Chính vì vậy mà chưa bao giờ người ta dám coi thường, chủ quan trước chàng tiền vệ hạt tiêu này. Nhưng cũng bởi phong cách thi đấu rừng rực lửa cháy, không ngại va chạm đó mà Scholes không ít lần bỏ lỡ những trận đấu quan trọng trong sự nghiệp của mình. Minh chứng rõ ràng nhất là ở trận chung kết Champions League lịch sử với Bayern Munich mùa giải 1998-1999. Anh đã phải ngậm ngùi ngồi trên khán đài nhìn các đồng đội tung hoành và sống trong những phút giây hồi hộp, kịch tính đến nghẹt thở…Có sao đâu, con người ấy chẳng lấy làm tiếc nuối những cơ hội đó thì phải? Vì sao ư? Vì anh đang chiến đấu bằng con người, bằng khối óc, bằng trái tim Quỷ Đỏ chân chính. Mất đi một vài dịp quý giá trong sự nghiệp, nhưng cái anh có được to lớn hơn nhiều: Anh là một phần của lịch sử United, anh đi vào long người hâm mộ bởi chính bản thân mình, bởi chính lối chơi mạnh mẽ, lòng nhiệt huyết không bao giờ cạn kiệt ấy.

Không có một Paul Scholes đứng lẻ loi, cũng sẽ chẳng có một United huyền thoại mà vắng đi bóng dáng nhỏ bé của chàng tiền vệ tóc vàng mang áo số 18. Vì đơn giản, ‘Scholes của United’ – ‘Người hùng trầm lặng của sân Old Trafford’, đó là chân lý chẳng gì lay chuyển nổi.

Chàng cận vệ trung thành Gary Neville

Cũng đã lâu rồi cái thời Gary còn là một nhân tố không thể thiếu của hàng phòng ngự United, lâu lắm rồi cái thời người đội trưởng mang áo số 2 đứng chỉ huy các hậu vệ trước khung thành Quỷ Đỏ…

Lâu rồi, nhưng có những thứ người ta không thể quên được. Chắc hẳn, là một CĐV trung thành của Quỷ Đỏ, chẳng một ai có thể quên được một Gary tận tụy trung thành, một Gary luôn miệt mài cần mẫn hoàn thành nhiệm vụ của mình trong từng trận đấu, một Gary mạnh mẽ, luôn là chỗ dựa tinh thần vững chắc cho các đồng đội…


Anh là Gary Neville, là một Red Devil đúng nghĩa nhất mà Quỷ Đỏ từng sở hữu. Gary sinh ra tại thành phố Manchester. Anh trưởng thành từ lò đào tạo trẻ United và giống như Giggsy hay Scholesy, anh dành trọn sự nghiệp cho màu áo đỏ thành Manchester. Không chỉ là một cầu thủ trung thành của CLB, Neville còn à một fan hâm mộ cuồng nhiệt của Man Utd. Thật đặc biệt, là một cầu thủ nổi tiếng, là người của công chúng, là người đứng trước sự nhòm ngó của dư luận, nhưng không như bất cứ ngôi sao ưa đánh bóng tên tuổi nào, anh sống rất thật với bản thân, anh không ngần ngại bày tỏ thái độ rõ ràng với những đối thủ truyền kiếp của United như Cựu vương Liverpool hay Gã hàng xóm ồn ào Man City. Là một cầu thủ chuyên nghiệp, anh tôn trọng họ. Là một mancunians đích thực, anh không ưa gì hai đội bóng trên, sẵn sàng chơi song phẳng, ăn miếng trả miếng với họ bất cứ lúc nào. Là một người đội trưởng mẫu mực, anh có một hồ sơ trong sạch không tì vết, không scandal cả trong và ngoài sân cỏ. Chừng ấy là quá đủ cho một nhân cách lớn, cho một tượng đài đáng để những người cùng trang lứa và thế hệ đi sau ngả mũ kính phục anh. Nếu có một ai đó nói rằng họ ghét Neville, bạn có thể tin chắc rằng, họ chỉ đang ghen tị với United vì sở hữu một ‘Quỷ Đỏ mang cốt cách thiên thần’ là Gary Neville mà thôi.

‘Người Hà Lan bay’ Edwin Van der Sar

Không phải đứa con ruột của Old Trafford, không gắn bó quá lâu với United, anh chỉ là người đến sau, chỉ gắn bó với Quỷ Đỏ trong những năm tháng cuối cùng của sự nghiệp và một thiệt thòi lớn là anh lại chơi ở vị trí thủ môn, vị trí vô cũng quan trọng nhưng cũng rất dễ bị chê trách, bới móc những khuyết điểm. Người ta có thể ngợi ca màn trĩnh diễn tốt của một người gác đền trong bao lâu? Một pha cứu thua xuất thần sẽ được ghi nhớ sau một ngày, một tuần, hay một tháng, một mùa giải? Nhưng một sai lầm ngớ ngẩn có thể ám ảnh cả sự nghiệp, thậm chí là cả cuộc đời của một thủ môn. Vì vậy, cầu thủ di chuyển ít nhất trên sân nhưng lại mang trọng trách nặng nề hơn bất cứ ai này là người thủ môn. Là một thủ môn giỏi đã rất khó, nhưng trở thành một thủ môn huyền thoại như cái cách Edwin đã làm là cả một kỳ tích.


Kể từ khi tượng đại lớn của sân Old Trafford, ’người khổng lồ’ Peter Schmeichel ra đi sau thành công của cú ăn ba lịch sử 1999, đã có biết bao người mang tham vọng và cả tài năng đến thử sức, mong muốn trở thành thủ môn số một của United, nhưng chưa một ai thành công, cho đến khi Van der Sar đặt chân tới đây...

Cập bến Old Trafford ở tuổi 35, lại sở hữu một thân hình kém phần ‘đồ sộ’, anh có phần mỏng manh trước khung thành rộng lớn của United và cũng chẳng ai dám hy vọng quá nhiều sau thất vọng ê chề mà những người đi trước anh để lại. Thế nhưng, một cách bền bỉ và nhẫn nại, anh không tỏa sáng bằng những pha cứu bóng để đời, anh cũng không đứng trước khung thành với ngẫu hứng của người nghệ sĩ, đơn giản anh chỉ đang chơi bóng, đang cần mẫn làm việc như một người thợ không biết mỏi mệt. Anh mang lại sự yên tâm đến lạ kỳ cho tất cả mancunians chỉ bằng lối bắt bóng đơn giản mà hiệu quả. Không hoa mỹ, không phô trương, không bóng bẩy, nhưng để vượt qua người nhện mỏng manh như Edwin thật chẳng dễ dàng!

Sống tại nơi đây chỉ vỏn vẹn 6 năm nhưng chỗ đứng của anh trong lòng NHM không thua kém bất kỳ ai. Giống như lối chơi của mình, con người Van der Sar mang lại cho người ta cảm giác chân thật đến lạ kỳ. United không phải đội bóng duy nhất anh thi đấu, cũng không phải đội bóng anh gắn bó lâu nhất, nhưng nhìn vào cách anh chơi cho United, nhìn vào ánh mắt xúc động của anh trong lần xuất hiện cuối cùng trên SVĐ Old Trafford với tư cách thủ thành mang áo số 1 của Quỷ Đỏ, người ta không thể ngăn một ý nghĩ rằng: Van der Sar yêu United, chắc chắn là như vậy! Chỉ có điều, anh không thể hiện tình yêu đó một cách mạnh mẽ và cháy bỏng, chỉ đơn giản là United có một vị trí thật đặc biệt trong lòng anh, như vị trí của anh trong lòng các mancunians, như sự sống cần không khí...Sẽ không ai gào thét lên rằng ’Tôi cần không khí, tôi yêu không khí!’ Nhưng mọi sinh vật lại chẳng thế tồn tại nếu thiếu không khí.

Phải, anh đến sau, anh không thuộc về duy nhất United, nhưng chắc chắn trong lòng các CĐV Quỷ Đỏ luôn tồn tại một Van der Sar duy nhất: ’Van der Sar của United!’...Rồi trước mỗi tình huống nguy hiểm, trong vô thức lại tự thấy bản thân lẩm bẩm: ’Giá như đó là Van der Sar thì...’ Vâng, giá như...’Van der Sar của United’ đến sớm hơn...

Nhưng dù sớm hay muộn, chào mừng anh đã đến ’Nhà hát của những giấc mơ’, chào mừng anh đến với ngôi đền huyền thoại, chào mừng anh bước vào triệu con tim yêu màu áo đỏ và mãi mãi, ở lại đây thôi anh nhé!

Cuộc chia ly...báo trước

Sau những năm tháng chinh chiến, dù người lính dẻo dai, bền bỉ đến đâu cũng có ngày phải rời khỏi quân ngũ. Đó là điều tất yếu không thể tránh khỏi. Những người lính trẻ năm nào hiên ngang đứng trên đỉnh vinh quang đang dần nói lời chào tạm biệt...Chỉ còn lại đây một người, phù thủy xứ Wales Ryan Giggs.

Có lẽ mọi lời nói về Giggs, mọi ca ngợi đều không cần thiết vì những con số đã cho ta thấy tất cả. Anh xô đổ rất nhiều kỷ lục của United và cả nước Anh. Giggsy đã có hơn 600 trận khoác áo Quỷ Đỏ và con số này còn chưa dừng lại, anh là cầu thủ duy nhất từng ghi bàn ở Premier League trong tất cả các mùa giải, anh cũng là cầu thủ được tận hưởng cảm giác đứng trên đỉnh nước Anh nhiều nhất....Nhưng điều quan trọng nhất, anh là tượng đài sống, là huyền thoại của United từ rất lâu rồi, một tượng đài vẫn đang tiếp tục cống hiến hơi thở và bước chân cho đội bóng con cưng.


Cách đây vài mùa giải, người ta đã nói về Giggs và những dấu hiệu cho thấy tuổi tác đang đè nặng lên đôi chân anh, nhất là khi vị trí tiền vệ cánh của anh cần một nền tảng thể lực vững chắc. Nhưng tại Old Trafford, chẳng có gì là không thể. Chúng ta có người thuyền trưởng Sir Alex sau bao năm vẫn còn nguyên những khao khát và đam mê, chúng ta có một Sir Bobby Charlton đã bước qua tuổi 70 nhưng tình yêu với United chưa bao giờ ngừng cháy trong ông. Và hôm nay, chúng ta có Ryan Giggs với những nỗ lực phi thường. Không phải Ryan làm lòng người mê đắm với đôi chân ma thuật, không phải Ryan khiến người ta thán phục với bước chạy thần tốc. Nhưng vẫn là một Ryan như vậy, một Ryan chiến đấu bằng tất cả sức lực, nhiệt huyết, tình yêu…Giggs không còn có một vị trí bất khả xâm phạm trong đội hình Quỷ Đỏ, cũng không thế một mình làm nên lịch sử như những giây phút thăng hoa cách đây hơn một thập kỷ, nhưng anh vẫn ở đây, sẵn sàng bất cứ khi nào đội bóng cần đến và ở đây để người ta biết rằng: Còn có một người lính như thế đang chiến đấu, đúng hơn là đã từng có cả một thế hệ như vậy chiến đấu cho sắc đỏ đáng tự hào ngày hôm nay.

Liệu người lính trung thành ấy khi nào thì giải ngũ? Một năm nữa? Hai năm nữa?

Không! Với bản thân người viết, anh và những người đồng đội của anh, dù đã từ giã sự nghiệp hay một ngày không xa nào đó phải nói lời tạm biệt thì tất cả vẫn luôn sống mãi với hình ảnh một người lính hiên ngang, trung thành và căng tràn bầu nhiệt huyết.

Không phải lời tạm biệt đúng không các anh? Các anh chỉ đang đồng hành với United theo một cách khác. Và những mancunians như chúng ta, cũng luôn ở bên các anh, ủng hộ các anh theo một cách khác…

Kris - MUSVN

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét