Trang

Tìm kiếm Blog này

Thứ Sáu, 31 tháng 8, 2012

Xách ba-lô lên và Đi - Huyền Chip


   20 tuổi, trong lúc bạn bè đang mải mê với sự học ở một trường đại học hay cao đẳng nào đó, Nguyễn Thị Khánh Huyền hay Huyền Chip (Sinh 1990) một mình xách ba lô lên vai và đi vòng quanh thế giới. Sự đi của Huyền không bởi một mục đích xa xôi nào, chỉ đơn giản "đi vì muốn đi mà thôi".



Thứ Ba, 7 tháng 8, 2012

Kamelot - A Sailorman's Hymn: Bản thánh ca buồn của người thủy thủ

 Lại ngồi đây và chìm trong A sailorman’s hymn… bài thánh ca của người thuỷ thủ đưa ta trở về với Kamelot, với đêm nào vắng lặng chỉ còn có tiếng vĩ cầm da diết, tiếng guitar vội vã, tiếng dương cầm réo rắt dẫn hồn ta vào một thế giới mờ ảo, mà mênh mông trong gió, ta cảm nhận được nỗi khát khao sự sống, của hy vọng, của linh thiêng…


Gary Jules - Mad World: Thế giới đảo điên


   Cuộc sống cứ đầy những vòng tròn luẩn quẩn, những sự việc lặp đi lặp lại khiến con người có những lúc mệt mỏi và thấy mình như tan biến đi trong những vòng xoay không dứt.






Stratovarius - Forever: Khi tình yêu là mãi mãi...



  "Quá khứ chỉ là quá khứ làm sao quá khứ có thể quay lại khi thời gian đã trôi qua... Có còn lại chăng đi nữa chỉ là những kỉ niệm về ngày xưa. Đêm nay sao tôi nhớ về ngày xưa quá...Tôi vẫn đứng đây và chờ... Cho dù bây giờ không có em..Tôi ước gì mình chỉ là hạt cát nhỏ kia để được bên em..Tôi ước gì mình là ngôi sao sáng trên bâu trời kia để được nhìn thấy em.....Dù cho đi đến đâu,dù ở đó tôi có hạnh phúc bao nhiêu đi nữa cũng không thể bằng khi ngày xưa,và tôi chẳng thể ở lại đó....tôi chỉ muốn về đây ..Về trở lại những ngày xưa đó..Tôi chỉ là cơn gió thoáng qua mái tóc của em... Chỉ khẽ rung chiếc lá ngày xưa mà chúng ta đã từng cầm ..Và em có còn chờ tôi mãi mãi...?Bài hát khi lắng nghe đã thấy buồn..Nhưng qua lời dịch của bài hát tôi mới hiểu vì sao mà bài hát buồn như thế..Đó có phải là kí ức về tuổi thơ ,về mối tình đầu...Hãy giữ mãi mãi trong tim cho dù ngày mai có ra sao đi nữa, tôi vẫn nhớ mãi mãi...



Aries - Bạch Dương (21/3 – 20/4)

Chú giải cho cung Bạch Dương : Vua xứ Thebe được hoàng hậu sinh hạ hai người con nhưng trái tim lại say đắm nàng Ino, người xinh đẹp đến mức nhà vua quyết định ly hôn và sắc phong Ino làm hoàng hậu mới. Người mẹ kế Ino rắp tâm từ bỏ hoàng tử Phrixus và công chúa Helle bằng một lời tiên tri độc ác rằng họ sẽ bị sát hại. "Mùa màng thất bát là dấu hiệu nổi giận của Zeus. Cần phải hy sinh cả hai trước mũi kiếm để làm hài lòng Zeus". Vua và tất cả dân chúng đều tin vào lời tiên tri độc ác nọ, họ quyết định hy sinh hai đứa trẻ. Từ trên cao, Zeus thấy thương tình bèn gửi một chú cừu vàng có khả năng bay rất nhanh xuống cứu họ. Bộ lông vàng của chú cừu đực này về sau trở thành báu vật khuynh thành của vương quốc Colchis, nơi hai anh em được che giấu suốt đời thoát khỏi Ino. Chính vì bộ lông ấy mà Jason, người anh hùng trong thần thoại Hy Lạp đã tìm kiếm trong suốt hành trình truy tìm bộ lông cừu vàng nổi tiếng của mình, được kể rất kỹ trong câu chuyện về cuộc viễn chinh của nhóm thủy thủ tàu Argo.

Igor Krutoi - Sad Angel: Hãy sống chậm lại để cảm nhận


 Bên khung cửa sổ một quán café sang trọng, người nhạc sĩ bắt gặp những khoảnh khắc chân thực của cuộc sống thường ngày. Tất cả hóa thân thành những nốt nhạc kỳ diệu, nối kéo nhau thành một bản hòa tấu hoàn hảo về sự bình dị của thế giới xung quanh. Giai điệu tuyệt vời có thể khiến những thiên thần buồn bã nhất cũng phải lắng nghe và cảm nhận, rằng cuộc sống luôn tươi đẹp và không bao giờ hết hi vọng…
 

Thứ Hai, 6 tháng 8, 2012

Trở lại - Nguyễn Nhật Lâm




Một chàng trai trẻ bước đầu thất bại trong kinh doanh đã bỏ lại mọi thứ sau lưng mình để cất bước lên đường. Đi ra ngoài nước. Đi để đi, để nhìn, để thấy. Đi để được trên đường. Hướng đích ban đầu của người trai trẻ ấy là châu Âu, là những bờ bến lạ phương Tây. Nhưng chỉ sau một chặng hành trình bất chợt, ngẫu nhiên, vô định, tùy hứng ở mấy nước Đông Nam Á, anh đã nhận ra một tiếng gọi trong mình. Trở lại quê nhà. Trở lại để làm lại. Trở lại vẫn là lên đường, vẫn là trên đường, nhưng đã có một cái đích mới, một phấn hứng mới. Truyện, nếu coi đây là một cuốn truyện, chỉ có vậy. Nhưng hãy quên chuyện thể loại của cuốn sách này đi mà hãy đọc vào cái viết của nó. Một cái viết rất trẻ trung, hồn nhiên, mạnh dạn của một người viết không hề nghĩ là mình viết văn, càng không hề nghĩ chuyện làm văn, chỉ là viết để ghi lại cái sống của mình qua một chuyến đi. Có một nét gần gũi sách này với tác phẩm Trên đường (On the Road) của Jack Kerouac. Đọc nó tôi muốn được là người trẻ đang đi, đang trên đường, dám chấp nhận mọi thử thách, đụng chạm, hiểm nguy, để tìm ra sức mạnh trong mình, để được tự mình sống, tự mình thành chính mình. Tôi mong chờ tác giả và cũng là nhân vật ở đây sẽ còn tiếp tục viết.

Nhà phê bình văn học Phạm Xuân Nguyên
Chủ tịch hội nhà văn Hà Nội 

Lối viết của Nguyễn Nhật Lâm lôi tuột người đọc ra khỏi cái vỏ bọc của thói quen thủ thế, mời gọi một sự dấn thân trọn vẹn trong một thế giới toàn cầu hóa. Tuy nhiên, để có được một sự dấn thân như vậy, con người vẫn cần phải được chuẩn bị trước một số kiến thức nhất định về kỹ năng sống, điều mà nền giáo dục hiện nay ở ta vẫn thiếu. Không biết Nguyễn Nhật Lâm đã được chuẩn bị như thế nào, để dấn thân, và để viết. Đành rằng hoàn cảnh không lập lại và kinh nghiệm không thể học tập; hành trình của Nguyễn Nhật Lâm luôn gợi hứng cho những người có óc sáng tạo.
            Nguyễn Văn Nhật
    Tạp chí Văn Hóa Phật Giáo

“Giọng văn không hoa mỹ mà chân thật. Cảm xúc được dồn nén, thể hiện rõ ràng qua từng câu chữ khiến cho người đọc tự nhiên bị cuốn vào câu chuyện. Nhật Lâm đã cho thấy được niềm tin mạnh mẽ cũng như khát vọng sống dám nghĩ, dám làm, dám dấn thân của mình. Đó không hẳn là một chuyến đi. Mà còn là một trải nghiệm sống quý giá mà chắc chắn trong đời, nhiều người ao ước”
Nhà báo Hoài Trâm- Báo SGGP

Những con đường vẫn luôn chờ đợi, những ước mơ của bạn vẫn luôn khao khát được gọi tên. Giờ đây sau khi đi được chừng ấy chặng đường, tôi tự nhủ riêng mình, rằng: Khi ta bắt tay làm một việc gì đó, đừng cân nhắc xem mình chuyên nghiệp đến đâu, hãy biết mình thích nó đến độ nào, và bắt đầu thôi.

Nguyễn Nhật Lâm